Trang đăng nhập Trang đăng ký
0935.162.803 (HLV Bùi Văn Hiếu)
Đăng nhập Đăng ký
Xem cờ bằng:
FORMAT WXF GAME vuong thien nhat(vs)ton dung chinh TIME 4""; 3"" RED vuong thien nhat;;; BLACK ton dung chinh;;; START{ 1. C2.5 H8+7 2. P3+1 P3+1 3. H2+3 H2+3 4. R1.2 R9.8 5. H8+9 P1+1 6. C8.7 H3+2 7. R9+1 E3+5 8. R2+6 R1+3 9. R9.6 C8.9 10. R2+3 H7-8 11. C7-1 H8+7 12. P5+1 H2+1 13. H3+2 C9+4 14. H2+3 C9.5 15. A6+5 R1.2 16. R6+2 H1+3 17. K5.6 C2.1 18. R6+6 K5+1 19. R6-7 H3+1 20. P5+1 H1+3 21. P5+1 H7+5 22. H9+8 H5-3 23. H3-5 K5.6 24. R6+1 C5-1 25. R6+1 }END
Vương Thiên Nhất - Tiên thắng - Tôn Dũng Chinh
Tên giải: Giải cá nhân Trung Quốc năm 2012
Ngày chơi: 12-10-2012 - Thể loại: Cờ tiêu chuẩn
Đăng bởi: Trần Thế Hùng - Ngày đăng: 12-03-2017

Phần bình luận chuyên gia:

Tôi bước vào ván đấu với Tôn Dũng Chinh đại sư sau khi đào thoát thành công trong ván 2 trước Châu Hiểu Hổ đại sư của Giang Tô kỳ viện.Thực lòng mà nói,ván đó tôi đã khá may mắn khi về tàn cờ tôi mất liền 2 Tượng lại thua 1 Tốt,cảm giác như vô cùng khó thở.Cuối cùng nhờ đấu được Pháo mà gánh nặng tâm lý đã trút đi khá nhiều.Sau 155 hiệp,tôi kiên trì phòng thủ đã ép được Tốt Đỏ xuống sâu thừa cơ đưa Tướng mình lên lầu 2 vì vậy mới khiến Châu Hiểu Hổ đại sư hạ bút ký hòa.

Có thể nói rằng mới chỉ qua 2 vòng đầu tiên đã cho thấy chặng đường tranh đấu tại Giải cá nhân toàn quốc năm đó quả thật vô cùng ác liệt.Áp lực dành cho cá nhân tôi chỉ có tăng lên chứ không hề giảm đi chút nào.Với thành tích 1 thắng,1 hòa,tôi ở trong nhóm 3 điểm,cùng nhóm với cả Tôn Dũng Chinh đại sư.Một năm trước đây Tôn Dũng Chinh đại sư chính là người đã giành được vòng nguyệt quế của giải đấu và vinh dự trở thành Quán quân quốc gia.Năm nay thật lại là cơ duyên khi lá thăm may rủi một lần nữa đã đưa đẩy tôi phải giáp mặt với Tôn đại sư trong vòng quyết chiến thứ 3.

Trong ấn tượng của tôi,Tôn Dũng Chinh đại sư là người trầm mặc kín tiếng và có kỹ thuật công thủ toàn diện.Cờ của anh tương đối giản minh,khoa học.Mặc dù nhìn bề ngoài nét cờ tựa như khá "lành" nhưng kỳ thực lại ẩn chứa nội hàm sâu xa,khi cần thiết cũng rất hung hãn và giàu tính chiến đấu,thậm chí là có phần liều lĩnh.Trước khi thi đấu ván này,tôi và Tôn đại sư đã từng so đọ 6 ván,kết quả tôi chiếm ưu nhờ thành tích 3 thắng,2 hòa,1 thua.Nhưng ván gần đây nhất giữa 2 bên tại giải "Quốc thủ tái 2011" ở Ôn Lĩnh (tỉnh Chiết Giang) thì tôi đã có kỷ niệm buồn và lĩnh giáo cao chiêu của Tôn đại sư.Sau ván đấu này,bỗng dưng Tôn đại sư chơi rất tuyệt,đoạt luôn cúp vô địch rồi thẳng tiến tới Mao Sơn luận kiếm,cuối cùng lại thuận thế giành luôn danh hiệu Quán quân toàn quốc.Đúng thật là 1 giấc mơ !.Như vậy dù bất luận thế nào đi nữa thì đối thủ trước mặt tôi đây tuyệt nhiên không phải là 1 nhân vật dễ đối phó chút nào.Hiện thời 2 bên đã ở thế thủy hỏa bất dung,cung giương kiếm bạt,sớm muộn gì cũng phải tử chiến với nhau.

1.P2-5 M8.7
2.B3.1 B3.1
3.M2.3 M2.3
4.X1-2 X9-8
5.M8.9 B1.1
6.P8-7 M3.2
7.X9.1 V3.5

Lợi thế duy nhất cho tôi trong ván đấu này là được quyền tiên thủ.Phải thừa nhận rằng khi đối kháng ở 1 trình độ cao được mở cờ đi trước rõ ràng là 1 yếu tố then chốt để giữ vững lòng tin.Tuy nhiên điều đó không đồng nghĩa với việc tôi có thể dễ dàng khống chế được cục diện trước 1 đối thủ lão luyện như Tôn đại sư.Ban đầu trước khi thi đấu,tôi đã từng cân nhắc thử nghiệm xem một số phương án sẽ sử dụng trong khai cục để nắm chắc thế tiên.Nếu như nhất định phải sử dụng tới lối chơi tấn công để ăn thua có thể tôi sẽ gặp nguy hiểm hơn nhưng nếu không dám mạo hiểm thì coi như tôi đã lãng phí đi 1 ván đi trước.Hơn nữa đây lại là giải cá nhân toàn quốc,là 1 cuộc tranh đấu thực sự rất khó khăn.Nếu không biết tận dụng tốt thời cơ,bản thân tôi đừng hòng có hy vọng mơ tới chức Quán quân.Suy nghĩ đó tuy chỉ dấy lên trong giây lát nhưng cũng đủ khiến cho tôi vững dạ hơn để đi đến quyết định cuối cùng là dùng Pháo đầu tiến Tam binh.Khai cuộc Pháo đầu thực ra lại là loại hình bản thân tôi mới chỉ dùng qua trong khoảng thời gian 1 năm nay.Nhưng vì thủ thắng cũng nhiều,hiệu suất khá cao vì vậy mà tôi rất có tín niệm với lựa chọn của mình.

8.X2.6 X1.3
9.X9-6 P8-9
10.X2.3 M7/8
11.P7/1 ...

Đúng như tôi dự đoán,Tôn đại sư bày binh rất cẩn trọng,tiến thủ từng bước lại quay về với Bình Phong Mã kinh điển.Ở nước thứ 2 tôi đã thử phản ứng mới mở trước Binh 3 xem thử Tôn đại sư có dùng Tam Bộ Hổ nghênh chiến hay không.Tuy nhiên chỉ mất một thoáng do dự,anh liền mở Binh đối lại.Như vậy không cần nói ra thì ai đó đứng xem ở hiện trường cũng thừa hiểu rằng tôi và Tôn đại sư sắp sửa bước vào 1 cuộc tranh giành tiên thủ với thế trận Ngũ Thất Pháo tam binh đối Bình Phong Mã rất quen thuộc.

Nước thứ 8 sở dĩ tôi không đi X9-6 mà tiến Xe quá hà (X2.6) chẹn đường ngay chính là để tránh cho bên hậu không thay đổi chủ ý mà đi P8.4 phong tỏa cánh phải,bố cục này xem ra với bên tiên còn phiền phức hơn nhiều.Đoạn này 2 bên đều đi rất nhanh,lạc tử như phi vì đều là thủ pháp cơ bản không cần phải suy nghĩ.Cho tới khi đánh đến hiệp thứ 11,tôi đã dự liệu sẵn trong lòng.Thay vì đi B5.1 hoặc M3.4 tôi sẽ nhẹ nhàng thoái Pháo một nước để chờ thời (P7/1).Nước cờ này thực tế đã gợi lên 1 cảm thụ và thích thú riêng.Cá nhân tôi thích kiểu biến hóa trầm mặc mà khó lường hơn là việc tấn công dồn dập.

11... M8.7

Tôn đại sư thấy tôi đi nước P7/1 chắc cũng có phần ngạc nhiên.Không hẳn vì nước đi này mới mẻ gì mà chẳng qua thấy tôi dừng lại chọn lối hoãn công ngược hẳn với phong thái tự tin ban đầu nên sinh ra cảm ứng bất chợt sẽ phải đề cao cảnh giác.Nên nhớ Tôn Dũng Chinh đại sư ở Thượng Hải cũng là 1 đại hành gia trong bố cục Ngũ Thất Pháo tiến tam binh đối Bình Phong Mã.Bản thân tôi đã từng nếm phải trái đắng khi đương đầu với sở trường thiện nghệ uy vũ này của anh.Nước cờ đối phó tiếp theo,Tôi đại sư suy nghĩ khá lâu,mất chừng 10 phút mới đi quân.Anh lại chọn M8.7 thay vì 2 biến hóa thông dụng hơn là S4.5 và S6.5.Vậy là Tôn đại sư đã "xuất kỳ bất ý" muốn thẳng thắn xem chiêu của tôi.

12.B5.1 M2.1
13.M3.2 ...

Đến đây tôi không thấy phải đắn đo gì mà không thúc Binh lên để phát động công thế,muốn dựa vào đạo lý "Dĩ bất biến ứng vạn biến" để tiếp tục so tài.Bên kia,Tôn đại sư ngay lập tức tuyển lựa biến hóa "Mã thải binh biên" làm tôi cảm thấy có phần chịu áp lực hơn.Bây giờ sẽ do tôi quyết định hướng đánh tiếp theo.Chẳng lẽ mình lại theo lối mòn,nguyên kế tẩu hoa đi X6.2 y như trong Kỳ phổ.Tôi có dự cảm bất tường là nếu đi như vậy,Tôn đại sư dư cách để nhàn nhã thung dung ra chiêu hóa giải.Vì vậy tôi quyết định sẽ đẩy bàn cờ theo 1 hướng đi hoàn toàn mới (M3.2).Đây là chiêu mới mà tôi đã từng xem qua và bối cảnh lúc này cũng chính là thời cơ tốt nhất để "thử đao".

13.... P9.4
14.M2.3 ...

Thế tất phải đi !.Rõ ràng "quái chiêu" M3.2 đã có tác dụng tâm lý khá tốt khi ép cho Tôn đại sư phải mất khá nhiều thời gian để dụng tâm,đầu tư cho nước cờ tiếp theo."Trầm tư phiến khắc",Tôn đại sư trong khoảng hữu hạn thời gian của 1 ván cờ mà phải đối phó với 1 biến chuyển mới nhất thì khó lòng tìm ra đối sách chu toàn mà thi triển nội công.Nhìn toàn cuộc vào thời điểm đó bên hậu đúng là chỉ có đi P9.4 bay Pháo diệt Tốt biên mới hợp tình hợp lý nhất.Tôi tất nhiên không thể tiện tay đi X6.2 kích Pháo vì như vậy chẳng khác gì "nối giáo cho giặc",bên Đen chỉ cần đi P9/1 nhằm vào Bình 5 là đủ sức phá hỏng kế hoạch tác chiến của tôi.Do vậy tôi phải phi Mã đạp Binh tạo thành thế bao vây rồi tính tiếp.

14. ... P9-5
15.S6.5 X1-2

Nước cờ thật chính xác !.Trình độ của Tôn đại sư quả thật không thể xem thường.Trong lúc bên Đỏ còn đang mải giục Mã qua sông bên Đen nhân cơ hội tốt đã phản nhập Trung Pháo.Tuy nhiên để so sánh lợi hại giữa 2 bên thì bên Đỏ sau khi lên Sĩ có thể xuất Tướng trợ công,tiềm tàng nhiều thủ đoạn đáng sợ hơn.Tôn đại sư không vội đi P5-7 mà lại bình Xe khống chế một lộ trước là có ý đánh ngay vào cánh trái mỏng manh của tôi.Thủ pháp tuy đơn giản nhưng lại vô cùng sâu sắc.Ý tứ rất thâm hiểm với ý đồ phế Xe (X2.6) nhảy Mã (M1.2) tạo lên trường sát thủ giống như cách mà "Thập liên bá" Hồ Vinh Hoa từng làm trước đây.Nếu như đổi lại,bên Đen vội đi P5-7 bắt Mã tất sẽ M3/4 P7.2 X6.6 bên tôi minh hiển chiếm ưu.

16.X6.2 M1.3
17.Tg5-6 P2-1 (?)


Lúc này thì bên Đỏ là tôi cũng không còn sự lựa chọn nào khác.Mắt nhìn thấy thủ đoạn vi diệu của đối phương nên phải tranh thủ ra tay đánh trước."Tiên hạ thủ vi cường",tôi thăng Xe bắt Pháo rồi xuất Tướng trợ công tưởng như đó là cách thức tấn công hay nhất.Cá nhân tôi cũng đánh giá rằng đó đều là các nước đi bắt buộc.Tuy nhiên sau khi đi quân xong,tôi đã giật mình nhìn kỹ và bắt đầu cảm thấy có chút hối hận vì mình đã tính sai.Rõ ràng Tôn Dũng Chinh trước mắt tôi không hề đơn giản chút nào nhưng vì mộng ảo cùng quyết tâm tranh thắng mà tôi đã đánh giá thấp về khả năng ứng biến của anh ta.Ai ngờ chiêu mới đã không khiến đối thủ phải chùn bước mà ngược lại còn bị Tôn đại sư khéo lợi dụng để phản công.Trong lòng tôi chợt nảy sinh một nỗi niềm lo lắng.

Đi quân xong,tôi ngồi nhẩm tính và đã sớm tính ra 2 biến hóa có thể xảy ra sau nước cờ "ngự giá thân chinh" của mình.Theo nguyên tắc khi mà đối phương dùng Xe và mặt Tướng có ý muốn đánh vào hậu phương,bên đối phương phải ngay lập tức nghĩ đến phương án chống Sĩ.Và nếu Tôn đại sư mà đi theo đúng như dự liệu đó rồi biến hóa tinh tế hơn chắc người thua trong ván đấu này sẽ phải là tôi chứ không phải là anh.Thực tế đó quả thật quá tàn nhẫn trong lúc cá nhân tôi đang tràn trề lòng tin và háo hức giương cờ tiến về phía trước.

-Biến hóa 1: Bên đen đi S4.5 diễn biến tiếp theo là S5.6 P2-4 P5-7 P5-7 M3/4 X2.4 Tg6-5 X2-3 X6-3 M7.8 X3-4 M8.6 X4.1 B1.1 cờ bên Đen chiếm ưu thế nhiều.
-Biến hóa 2: Bên đen đi S6.5 diễn biến tiếp theo là S5.6 M3.1 X6-5 X2-4 S4.5 P2.7 Tg6.1 P2/3 bên Đỏ mất Xe thua.

Mặc dù biết là nguy cơ dồn dập nhưng tôi vẫn phải đi cờ và trông chờ vào việc đối thủ sẽ không thể tận dụng được cơ hội hiếm gặp này.Và đúng là thập phần may mắn trên mức tưởng tưởng của mình khi trong sự kinh ngạc của nhiều người,thật sư không hiểu tại sao đối với 1 nước đi có phần hiển nhiên đó,Tôn đại sư lại thay đổi suy nghĩ thông thường không chống Sĩ mà thay vào đó lại chọn lấy 1 cách đi đáng ngờ hơn chính là nước P2-1.Một nước mà theo tôi đánh giá là nước yếu đã làm hỏng cả ván đấu này của Tôn đại sư.Tình thế lập tức có sự thay đổi chóng mặt.Với sự may mắn đến kỳ lạ đó,tôi đã cảm nhận được thắng lợi sắp sửa đến gần.

18.X6.6 Tg5.1
19.X6/7 M3.1
20.B5.1 M1.3 (?)

Sai lầm nối tiếp sai lầm.Bây giờ chắc Tôn đại sư đã cảm thấy rất hối tiếc vì không chống Sĩ ở nước thứ 17.Nước 20,Tôn đại sư liều mạng dùng Mã đạp Tượng chuẩn bị đánh đòn cuối cùng nhưng e rằng đã quá muộn.Thực ra ở nước đi đó,bên Đen vẫn có thể thử vận may với nước cờ táo bạo là X2.6 hạ đáy bắt Tượng nhưng nếu tôi không ứng phó sai lầm,bên Đen vẫn không thể nào cứu vãn.Có thể tính toán như sau: Bên đen nước 20 đi X2.6 tất bên Đỏ đi B5.1.Lúc này Đen có 2 lựa chọn như sau:

-Cách 1: Đi X2-3 tất Tg6.1 P1.5 B5.1 V7.5 P7.4 X3/3 X6.6 Tg5/1 P7-5 M7.5 X6.1 X6/2 Đỏ thắng
-Cách 2: Đi P1.5 B5.1 V7.5 X6.6 Tg5/1 M3.5 X2-3 Tg6.1 X6/1 Tg6/1 S6.5 M5/4 M7.5 Tg5-6 Tg6.1 X6-8 Tg6.1 P5-2 bên Đỏ thắng 

21.B5.1 M7.5
22.M9.8 M5/3
23.M3/5 Tg5-6
24.X6.1 P5/1
25.X6.1 

(Đỏ thắng)

Nắm bắt chiến cơ,nhân vì nước đi M1.3 tương đối tiêu cực của đối phương,tôi đã nhanh chóng triển khai thế công mãnh liệt.Sau khi tôi đi được nước cờ M9.8 coi như đã thở phào nhẹ nhõm vì không còn phải lo lắng hậu họa bị Pháo biên của bên Đen oanh kích nữa.Bây giờ chỉ cần dồn toàn lực tấn công,từng bước phải thật chính xác là đủ giành được thắng lợi.Sau khi tôi đi M3/5 dọa sát,tất nhiên bên Đen không thể ăn Mã lộ 8,tinh thần Tôn đại sư đã có phần rúng động vì anh đã biết mọi sự coi như đã được an bài rồi.Anh đỡ thêm 2 nước nữa khi tôi liên tục đi X6.1 tróc Pháo,bên Đen vô kế khả thi bèn ngừng đánh đẩy bàn cờ nhận thua.Nếu đi tiếp P5-2 thì Đỏ đi M5.3 sát còn nếu đi P5.1 thì Đỏ đi M8/7 bắt chết quân chắc chắn thắng.

Như vậy là cuối cùng tôi đã vượt qua được 1 cửa ải đầy khó khăn với 1 chiến thắng khá may mắn.Dư vị lúc đó quả thật rất ngọt ngào.Bằng vào lòng tin tôi đã quyết tâm chơi 1 ván Pháo đầu dũng mãnh.Khai cuộc "thử đao" bằng 1 chiêu mới.Trung cuộc phức tạp và có phần ngộ nhận.Rất may đọan cuối cùng sau khi thoát hiểm tôi đã lĩnh hội được tình thế bàn cờ rất rõ ràng,mạch lạc,cảm nhận rằng kỳ nghệ của mình đã được nâng cao rõ rệt.Kết quả là đã đánh bại được nhà ĐKVĐ để mở ra cơ hội lớn cho chính bản thân mình.

Trong sự tự tin cao độ đó,trong 2 vòng kế tiếp (vòng 4,vòng 5) tôi đều giành chiến thắng trước 2 vị đại sư khác là Lưu Điện Trung và Nhiếp Thiết Văn để một mình một ngựa lĩnh bào chạy trước.Các ván tiếp theo tôi đều không để thua trước 3 đối thủ cạnh tranh lớn nhất là Hứa Ngân Xuyên,Triệu Hâm Hâm và Hồng Trí.Đến ván thứ 10,tôi cầm quân Đen hậu thủ thắng được ngôi sao trẻ của Giang Tô là Tôn Dật Dương vì thế mọi sự đang rất thuận buồm xuôi gió.

Vòng cuối cùng sau khi tôi hòa với Uông Dương tôi đã đủ điểm để giành chức Quán quân và trở thành nhà vô địch thứ 16 trong lịch sử của kỳ đàn Trung Quốc,được vinh dự tấn thăng danh hiệu Đặc cấp đại sư.Đó chính là thành quả lớn nhất trong sự nghiệp của tôi tính đến thời điểm này.Một chiến dịch tuy rất khó khăn và nhiều thử thách nhưng đúng là "Liệt hỏa luyện chân kim" sau 3 năm tham dự giải cá nhân toàn quốc rốt cuộc tôi cũng đã đạt đến đỉnh cao của mình.Một cảm xúc mới dâng lên thật khó lòng tả được !

Bình luận: Vương Thiên Nhất
Biên dịch: Mai Quý Lân
Nguồn: 
http://kyvienhanoi.com

Ý kiến bạn đọc (0)

Những ván cờ chơi cùng ngày
Những ván cờ Vương Thiên Nhất đã chơi
Những ván cờ Tôn Dũng Chinh đã chơi
Những ván cờ Trần Thế Hùng đã đăng
Untitled Document